So sánh lợi ích trên tim mạch giữa GLP-1 RA với SGLT2i khi bổ sung vào phác đồ Metformin trên người Anh trưởng thành mắc đái tháo đường typ 2 (T2D)

sglt2i-glp1ra-tim-mach

So sánh lợi ích trên tim mạch giữa GLP-1 RA với SGLT2i khi bổ sung vào phác đồ Metformin trên người Anh trưởng thành mắc đái tháo đường typ 2 (T2D)

  1. Tác giả: Christina E. Deremer, et al. ADA meeting 2021 – Diabetes 2021 Jun; 70(Suppl 1)
  2. Dịch giả: Đinh Thuỷ

Tóm tắt

Số lượng các nghiên cứu so sánh đối đầu về lợi ích trên lâm sàng giữa thuốc chủ vận thụ thể glucagon-like peptide-1 (GLP-1 RA) và thuốc ức chế đồng vận chuyển natri-glucose (SGLT2i) rất hạn chế. Do đó, mục đích của nghiên cứu là so sánh lợi ích tim mạch trên lâm sàng giữa GLP-1 RA với SGLT2i khi được bổ sung cùng metformin trên người Anh trưởng thành mắc T2D.

Phương pháp: Nghiên cứu sử dụng dữ liệu từ  IBM® MarketScan® Commercial Claims Databases (2012-2018). Nghiên cứu lựa chọn những đối tượng trên 18 tuổi mắc T2D, sử dụng metformin, được chỉ định bổ sung GLP-1RA hoặc SGLT2i từ ngày 29 tháng 03 đến 31 tháng 12 năm 2013. Các đối tượng được theo dõi cho đến khi xuất hiện tiêu chí chính, kết thúc nghiên cứu (31 tháng 12 năm 2018), nghiên cứu dừng sử dụng thuốc hoặc bắt đầu một thuốc khác, hoặc người tham gia rút khỏi nghiên cứu (tùy điều kiện nào xảy ra trước).

Tiêu chí chính là tổng hợp các biến cố tim mạch chủ yếu (MCC) gồm nhồi máu cơ tim cấp (MI), nhập viện do suy tim sung huyết (CHF) và đột quỵ. Tiêu chí phụ là các tiêu chí thành phần góp vào tiêu chí chính MCC. Nghiên cứu xây dựng mô hình hồi quy Cox để so sánh nguy cơ xuất hiện biến cố tim mạch giữa người dùng GLP-1 RA và SGLT2i, kiểm soát các yếu tố nhân khẩu học, đặc điểm lâm sàng và chỉ số mức độ nghiêm trọng của biến chứng đái tháo đường (Diabetes Complication Severity Index).

Kết quả: 11911 người trưởng thành mắc T2D đã được bổ sung GLP-1 RA hoặc SGLT2i vào phác đồ metformin. Với những đối tượng chưa mắc bệnh tim mạch, không có sự khác biệt về nguy cơ MCC hoặc bất cứ tiêu chí phụ nào được ghi nhận giữa nhóm dùng GLP-1 RA và nhóm dùng SGLT2i. Tuy nhiên, với những đối tượng đã có biến chứng tim mạch, giảm có ý nghĩa thống kê nguy cơ MCC (HR:0.67, 95% CI: 0.47-0.97) và CHF (HR:0.47, 95% CI:0.28-0.79) ghi nhận được giữa nhóm dùng SGLT2i so với nhóm dùng GLP-1 RA.

Kết luận: Kết quả nghiên cứu gợi ý về lợi ích bảo vệ tim mạch của SGLT2i tốt hơn so với GLP-1 RA khi sử dụng để phòng ngừa biến cố thứ phát ở người trưởng thành mắc T2D.

 

Chia sẻ bài viết