Golimumab và chức năng tế bào beta ở người trẻ tuổi mắc bệnh Đái tháo đường tuýp 1 mới khởi phát

Golimumab và chức năng tế bào beta ở người trẻ tuổi mắc bệnh Đái tháo đường tuýp 1 mới khởi phát

TÓM TẮT

Đái tháo đường (ĐTĐ) tuýp 1 là một bệnh tự miễn đặc trưng bởi sự mất dần các tế bào beta tuyến tụy. Golimumab là một kháng thể đơn dòng của người đặc hiệu cho yếu tố hoại tử khối u α, đã được phê duyệt để điều trị một số tình trạng tự miễn dịch ở người lớn và trẻ em. Việc golimumab có thể bảo tồn chức năng tế bào beta ở người trẻ tuổi mắc bệnh ĐTĐ tuýp 1 mới được chẩn đoán (giai đoạn 3) hay không vẫn chưa được xác định.

PHƯƠNG PHÁP

Trong giai đoạn 2 này, các thử nghiệm đa trung tâm, đối chứng với giả dược, mù đôi, nhóm song song được sử dụng. Nhóm nghiên cứu đã chỉ định ngẫu nhiên, theo tỷ lệ 2: 1, trẻ em và thanh niên (độ tuổi 6 đến 21 tuổi) mới được chẩn đoán ĐTĐ tuýp 1, được tiêm dưới da golimumab hoặc giả dược trong 52 tuần. Kết quả chính để theo dõi là mức độ tổng hợp insulin nội sinh, được đánh giá dựa trên diện tích dưới đường cong Nồng độ – Thời gian của lượng C-peptide, đáp ứng với thử nghiệm dung nạp bữa ăn hỗn hợp kéo dài 4 giờ (4 giờ C-peptide AUC) ở tuần thứ 52. Các chỉ tiêu phụ và bổ sung bao gồm lượng insulin sử dụng, mức hemoglobin glycated, số trường hợp hạ đường huyết, tỷ lệ giữa proinsulin lúc đói và C-peptide theo thời gian, và hồ sơ theo dõi phản ứng.

KẾT QUẢ

Tổng cộng 84 người tham gia đã trải qua phân tích ngẫu nhiên: 56 người được chỉ định cho nhóm golimumab và 28 người cho nhóm giả dược. Giá trị trung bình (± SD) AUC C-peptide trong 4 giờ ở tuần 52 có sự khác biệt rõ rệt giữa nhóm golimumab và nhóm giả dược (lần lượt là 0,64 ± 0,42 pmol/ml so với 0,43 ± 0,39 pmol/ml, P <0,001). Cách tiếp cận điều trị theo mục tiêu dẫn đến kiểm soát đường huyết tốt ở cả hai nhóm và không có sự khác biệt đáng kể giữa các nhóm về mức hemoglobin glycated. Người tham gia ở nhóm golimumab sử dụng lượng insulin thấp hơn so với nhóm giả dược. Đáp ứng thuyên giảm một phần (được định nghĩa là mức hemoglobin glycated được điều chỉnh theo liều insulin [được tính bằng mức hemoglobin glycated cộng với 4 lần liều insulin] ≤9) được quan sát thấy ở 43% người tham gia nhóm golimumab và 7% nhóm giả dược (sự khác biệt 36%; KTC 95%, 22 đến 55). Số trường hợp trung bình hạ đường huyết không khác nhau giữa các nhóm thử nghiệm. Các biến cố hạ đường huyết, được các nhà nghiên cứu quy định ghi nhận như trường hợp xảy ra tác dụng phụ, đã được báo cáo ở 13 người tham gia (23%) trong nhóm golimumab và 2 (7%) trong số những người thuộc nhóm giả dược. Các kháng thể đối với golimumab đã được phát hiện ở 30 người tham gia nhận thuốc; 29 người có hiệu giá kháng thể thấp hơn 1:1000, trong đó 12 người có kết quả dương tính với kháng thể trung hòa.

KẾT LUẬN

Đối với trẻ em và người trẻ tuổi mắc bệnh ĐTĐ tuýp 1 mới được chẩn đoán, golimumab dẫn đến tổng hợp insulin nội sinh tốt hơn và ít sử dụng insulin ngoại sinh hơn so với giả dược.

 

Tham khảo thêm: Đái tháo đường tuýp 1

 

Biên dịch

Ngô Thị Kim Hòa

Lê Huỳnh Tú Mỹ

Tài liệu tham khảo

Teresa Quattrin, M.D., Michael J. Haller, M.D., Andrea K. Steck, M.D., Eric I. Felner, M.D., Yinglei Li, Ph.D., Yichuan Xia, Ph.D., Jocelyn H. Leu, Pharm.D., Ph.D., Ramineh Zoka, Pharm.D., Joseph A. Hedrick, Ph.D., Mark R. Rigby, M.D., Ph.D., and Frank Vercruysse, M.D. for the T1GER Study Investigators*; Golimumab and Beta-Cell Function in Youth with New-Onset Type 1 Diabetes, THE NEW ENGLAND JOURNAL OF MEDICINE, 19/11/2020, DOI: 10.1056/NEJMoa2006136, https://www.nejm.org/doi/full/10.1056/NEJMoa2006136?query=featured_home&fbclid=IwAR116N8tXM2E_UmzzS6_SzSxS7wEyz_XXiCbxRTujqEQAIA3xgSYYOgtuAI

 

Chia sẻ bài viết